Có một người cô gái vẫn lun thầm mong ước rằng sẽ sống bên người mình yêu mãi chung tình và không đổi thay. Đến một ngày kia cô đã gặp được một chàng trai đã làm rung động trái tim cô, tuy nhiên đôi mắt anh ta bị mù loà nhưng lun đối xử tốt với cô bằng tất cả tấm lòng
Thế là hai người đã có một khoảng thời gian hạnh phúc, êm đềm bên nhau. Rồi có một ngày kia cô gái đã hỏi chàng trai ấy :" chúng ta có thể bên nhau mãi ko ??? ", và chàng trai ấy đã cười và nói rằng :" nếu một ngày nào đó thấy được bình minh thì anh sẽ bên em trọn đời " câu nói tưởng chừng chỉ có trong giấc mơ đã trở thành sự thật. Cuối cùng anh cũng đã thấy đc ánh sáng bình minh, thấy được cô gái anh mong ước được gặp nhưng rồi cuộc đời nào có phải là giấc mơ và rồi cuộc tình tưởng như đẹp đẽ ấy đã nhanh chóng đến hồi kết thúc vì cô gái ấy ko như anh hằng mơ ước, vì cô bị mù thế là anh đã phản bội lại lời nói của mình và dần dần tránh xa cô ấy .
Sau khi bị người mình tin tưởng nhất bỏ rơi cô gái vô cùng đau khổ, buồn bã tuyệt vọng đau khổ, cô không hề mong muốn có môt kết thức như thế này nên cô đã khóc khóc thật nhiều, thật nhiều để có thể xua tan những đau khổ trong trái tim mình ...Nhưng trước khi tạm biệt cô đã nói với chàng trai ấy rằng :" anh hãy cố gắng giữ gìn, chăm sóc đôi mắt của mình và hãy yêu quý nó như anh đã từng yêu em vậy " người con trai ấy chỉ cười và lạnh lùng ra đi nhưng anh ấy đâu biết được rằng đôi mắt mà anh có chính là "ĐÔI MẮT CỦA MỘT NGƯỜI ANH ĐÃ VỘI QUÊN"